Cảm ngộ nhân sinh thời nay
Khổng Tử nói: “Xem người, chớ chỉ nhìn lúc họ đến; hãy nhìn khi họ rời đi.”
Lão Tử dạy: “Đạo của trời, lợi cho vạn vật mà không tranh.”
Nhưng trong nhân sinh hôm nay, người ta thường đến với nhau vì lợi, và rời nhau khi lợi đã cạn.
Thời nay, khi người ta đối đãi với nhau bằng thả tim, thả like, hay vài câu bình luận để thể hiện mình quan tâm, tôn quý ai đó. Và sau cùng, thực ra chỉ là một cú chạm hờ lên màn hình. Cái tình mỏng như sương sớm, nắng vừa lên đã tan.
Có người đến gần khi ta đang ở chỗ sáng, khi tên tuổi ta vang; họ nở nụ cười, nói lời thân thiện, như thể xưa nay vốn là tri kỷ. Nhưng khi ta lùi vào bóng tối, khi chẳng còn gì để họ mượn, họ rời đi nhanh hơn bóng chim trong mây. Chẳng khác gì câu xưa: “Thấy sang bắt quàng làm họ”.
Nhưng cũng nhờ vậy, nhân tình thế thái bày ra rõ rệt. Ta mới phân được bạn vàng và khách qua đường, biết ai thật tâm, ai chỉ vì danh lợi.
Kẻ trí không giận, cũng không trách. Vì hiểu rằng đó là lẽ thường trong vòng xoay của lợi và tình. Người khéo giữ mình sẽ không lấy sự đối đãi của số đông làm thước đo giá trị bản thân, cũng chẳng đem hư vinh làm chỗ dựa.
Hãy giữ bên mình những ai còn ở lại khi đèn đã tắt, khi mâm đã nguội. Bởi họ mới là tri âm thật sự. Và khi thấu điều này, lòng người sẽ an, mắt sẽ sáng, và bước chân sẽ nhẹ.
Nguồn Tonghopweb